1. Trái Đất này chứa được bao nhiêu sinh vật thì có lẽ sẽ có bấy nhiêu phiên bản mà nó thuộc về nơi mà mọi thứ đang vận hành này. Và vì thế ta cũng nên trân trọng hình dung của riêng mình về cuộc sống mà bản thân đang trải qua.
2. Chúng ta vẫn luôn chuyển động đấy, nhưng đôi khi ta cảm thấy như mình đứng yên, đôi khi ta lại thấy mình giật lùi. Ta dựa vào những cột mốc tưởng tượng mà ta hay gọi là mục tiêu để vẽ nên những con đường và để đánh giá chính bản thân mình nữa. Nhưng có một điều con người ta thường không chú ý đến, hình dáng con đường được vẽ nên từ những cột mốc giả tưởng ấy lại có thể được dừng để ghi lại dáng vẻ nỗ lực cua bản thân. Con đường sẽ ngoằn ngoèo khi ta không chịu từ bỏ, sẽ thẳng dốc khi ta cố gắng hết mình, hay sẽ im lìm thẳng thớm khi ta dừng lại nghỉ chân đôi chút...
3. Con người ta thật nhỏ bé trong sự vận động không ngừng của sự sống này. Ta có gần một trăm năm để ghi dấu sự tồn tại của mình trong hàng tỷ năm tồn tại của sự sống. Nhưng bởi tỷ năm ấy cũng chẳng thành hình nếu không có trăm năm của ta nên mỗi con người đều trở nên vô cùng quan trong. Chẳng thẹn khi đứng trước sự vĩ đại của Vũ Trụ!
"Nhỏ bé" là điều ra chẳng thể thay đổi, nhưng "quan trọng" là điều ta hoàn toàn có thể tạo ra đấy!
4. CUỘC SỐNG VẪN RẤT DỄ THƯƠNG...
Bởi cuộc sống này vốn dĩ luôn là một vòng tay ôm. Những cái ôm lúc nào cũng mang đến ấm áp.
Nó ôm những điều khó khăn bằng những khoảnh khắc nhẹ nhàng bình yên.
Nó ôm những khi thất vọng bằng sự lạc quan từ những mơ mộng.
Nó ôm những lúc tăm tối bằng những lời hứa đến từ ngày mai... Cuộc sống dường như đã chuẩn bị đầy đủ khi đón con người đến với "cõi tạm" này.
5. Thành công được bắt đầu tính từ lúc nào? Từ lúc ta "bắt được" việc mình muốn làm giữa vô vàn lựa chọn? Từ ngày ta bắt đầu dùng ý chí để tiếp tục hành trình nhiều hơn động lực ban đầu? Từ lúc ta chiến thắng chính mình để chọn điều đúng đắn thay vì điều quen thuộc? Ngay lúc hoàn thành con theo đuổi mục tiêu, dù không có được kết quả mong muốn? Hay chỉ được tính là thành công khi ta đạt được điều mơ ước? Nếu con người rộng rãi với bản thân hơn thì có lẽ họ có thể có rất nhiều danh hiệu thành công rùii.
6. Chúng ta luôn vô thức tìm kiếm sự công nhận từ người khác và từ chính mình.
Lúc ấy, sự công nhận của người khác quyết định kết quả của cả một quá trình ta cố gắng.
Lúc ấy, ra chẳng thể cho mình chút sự công nhận nào, bởi ta không tìm thầy một "bằng chứng" thực tế nào cho thấy rằng mình xứng đáng. Ta chỉ toàn thấy thất bại!
Nhưng rối sẽ có ngày ta nhận ra rằng sự công nhận của người khác chẳng thể quyết định giá trị của cả quá trình ta cố gắng nếu ta không cho phép. Và cảm giác ta luôn xưng đáng được yêu thương luôn luôn sẵn bên trong, chỉ cần ta cho phép bản thân mình được nhận lấy.
7. Một từ mà con người có thể tự hào mang theo trong từ điển của mình đó chính là: cố gắng! Chẳng ai dùng từ cố gắng khi không gặp điều khó và vẫn kiên quyết làm đến cùng cả. Chẳng phải chuyện đó rất đáng tự hào sao? Có một bí mật là, trong quá trình cố gắng ấy, ta hoàn toàn có thể tự cho mình những khoảng nghỉ để bản thân lấy lại năng lượng và cũng để sự cố gắng ấy được sạc đầy động lực ban đầu của nó.
Chúng ta đang cố gắng sống tốt cuộc đời mình - Hoàng Nữ Kim Chi💫💞
Cuốn sách dành cho Gen Z tập lớn !
Cre: Reup từ Mỗi Ngày 1 Trang Sách
Nguồn ảnh: facebook
